Bộ Lao động-Thương binh và Xã hội vừa ban hành Thông tư số 05/2024/TT-BLĐTBXH quy định chuẩn chuyên môn, nghiệp vụ của nhà giáo giáo dục nghề nghiệp, thay thế cho Thông tư số 08/2017 và Thông tư số 21/2020.
TĂNG TÍNH TỰ CHỦ, TỰ CHỊU TRÁCH NHIỆM CHO CÁC CƠ SỞ ĐÀO TẠO
Trong Thông tư số 08/2017, chuẩn chuyên môn, nghiệp vụ của nhà giáo giáo dục nghề nghiệp được đánh giá trên thang điểm 100, và các nhà giáo đạt chuẩn từ 50 điểm trở lên được đánh giá xếp loại thành 3 loại A, B, C.
Còn theo quy định mới tại Thông tư số 05/2024, nhà giáo giáo dục nghề nghiệp chỉ cần được đánh giá là đạt hoặc không đạt theo 5 tiêu chí (không còn đánh giá cho điểm đạt chuẩn).
Đồng thời, cũng không còn quy định phải đánh giá xếp loại nhà giáo theo các loại A, B, C vào cuối mỗi năm học. Nhà giáo giáo dục nghề nghiệp là viên chức trong các cơ sở công lập, chỉ cần được đánh giá xếp loại theo quy định của Luật Viên chức.
Theo quy định mới, các cơ sở giáo dục nghề nghiệp, cơ sở hoạt động giáo dục nghề nghiệp, trung tâm giáo dục nghề nghiệp - giáo dục thường xuyên có trách nhiệm: “Xác định sự phù hợp về trình độ chuyên môn được đào tạo và trình độ kỹ năng nghề của nhà giáo với ngành, nghề được phân công giảng dạy. Bố trí giảng dạy cho nhà giáo đạt chuẩn theo yêu cầu vị trí việc làm, có văn bằng về trình độ chuyên môn và chứng chỉ kỹ năng nghề để dạy thực hành phù hợp với ngành, nghề được phân công giảng dạy”.
Điều này không chỉ làm tăng tính tự chủ và tự chịu trách nhiệm của các cơ sở đào tạo, mà còn giúp tháo gỡ vướng mắc cho các cơ sở trong việc đăng ký hoạt động giáo dục nghề nghiệp, và phân công giảng dạy (lý thuyết/thực hành/tích hợp) cho phù hợp. Đặc biệt đối với một số ngành nghề mới chưa có, hoặc có rất ít cơ sở đào tạo trình độ cao đẳng, đại học.
Tiếp theo bài trước: Khó khăn chồng chất của nhiều trường tư thục.
Ngày 5/11, Báo điện tử Giáo dục Việt Nam tổ chức buổi Tọa đàm với chủ đề “Góp ý chính sách ưu đãi về thuế đối với trường tư thục”, Tiến sĩ Võ Thế Quân - Hiệu trưởng Trường Trung học phổ thông Đông Đô, Hà Nội, nêu kiến nghị:
"Việc thu thuế các trường ngoài công lập thực chất là đánh thuế vào việc học của học sinh dẫn đến bất bình đẳng ngày càng lớn giữa học sinh trường ngoài công lập với học sinh trường công lập.
Việc bắt các trường phổ thông ngoài công lập phải đóng thuế thu nhập doanh nghiệp là coi các trường học như doanh nghiệp, đây là điều không hợp lý.
Học sinh trường công lập đóng học phí thấp, tiểu học không phải đóng học phí, lại được nhà nước đầu tư về cơ sở vật chất, trả lương giáo viên, được cấp kinh phí hàng năm cho hoạt động giáo dục.
Ví dụ: Hà Nội cấp 7,2 triệu 1 học sinh 1 năm học đối với học sinh trung học phổ thông công lập, các trường công lập không phải đóng thuế. Học sinh trường ngoài công lập phải đóng học phí cao và các trường phải đóng thuế.
Như vậy là học sinh ngoài công lập không hề được hưởng phúc lợi giáo dục nào của nhà nước và bố, mẹ các em phải đóng thuế 2 lần cho nhà nước.
Vì vậy để giúp các trường ngoài công lập giảm học phí và giảm bớt sự bất bình đẳng về thụ hưởng phúc lợi giáo dục của học sinh, đề nghị Nhà nước nên bỏ việc thu thuế thu nhập doanh nghiệp đối với trường ngoài công lập và cần hỗ trợ cho học sinh một khoản kinh phí như nhau dù học ở trường công lập hay ngoài công lập."
Video: Trường học có phải là doanh nghiêp không?
"Giáo dục công lập và ngoài công lập là 2 bộ phận hữu cơ của nền giáo dục quốc dân, điều này đã được khẳng định trong Hiến pháp 1992, 2013 và được luật hóa trong các luật: Luật Giáo dục, Luật Giáo dục Tiểu học, Luật Giáo dục Đại học.
Giáo dục công lập và ngoài công lập như 2 cánh của giáo dục Việt Nam. Nếu muốn bay cao, bay xa thì 2 cánh cần được phát triển cân đối hài hòa.
Giáo dục ngoài công lập và xã hội hóa giáo dục là chủ trương nhất quán mang tính chiến lược lâu dài của Đảng và Nhà nước ta nhằm phát triển vững chắc nền giáo dục Việt Nam, phù hợp với quy luật phát triển giáo dục của thế giới.
Các chính sách về đổi mới giáo dục cần thực hiện theo đúng Tư tưởng Hồ Chí Minh thì mới thành công.
Việc ban hành các chính sách của Đảng và Nhà nước cần sát thực tế, phù hợp với xu thế phát triển của đất nước.
Một chính sách đúng phù hợp với thực tế là động lực thúc đẩy phát triển kinh tế xã hội, làm cho xã hội phát triển lành mạnh.
Một chính sách sai, không phù hợp với thực tế là rào cản sự phát triển kinh tế xã hội và gây bất ổn xã hội.
Một chính sách đúng nhưng triển khai chậm hoặc bị các thủ tục hành chính cản trở sẽ dẫn tới việc thực hiện kém hiệu quả, làm biến dạng các mục đích tốt đẹp ban đầu của chính sách, làm suy giảm lòng tin của các nhà đầu tư.
Vì vậy các cơ quan hoạch định chính sách cần bám sát thực tiễn cuộc sống, cần nghiên cứu kỹ lưỡng trước khi ban hành và khi đã ban hành cần phổ biến để dân biết, dân hiểu và tự giác thực hiện.
Các cấp chính quyền cần quyết liệt thực hiện để chính sách nhanh chóng đi vào cuộc sống, cần tránh các chính sách ở trên trời còn cuộc sống ở dưới đất.
Những chính sách như vậy sẽ làm giảm hiệu lực và uy tín của chính quyền, làm xói mòn niềm tin của nhân dân vào Đảng và nhà nước, làm tăng mối hoài nghi về các chính sách không vì dân mà vì lợi ích nhóm nào đó trong xã hội.
Đề nghị Trung ương Đảng, Chính phủ, Bộ Giáo dục và Đào tạo tiến hành tổng rà soát các chủ trương chính sách về xã hội hóa giáo dục đã thực hiện đến đâu?
Cái gì thành công, cái gì chưa thành công, cái gì hợp lý, cái gì bất hợp lý? Để từ đó có những quyết sách hợp lý hơn, phù hợp hơn nhằm chấn hưng nền giáo dục Việt Nam.
Đề nghị các cơ quan chức năng nhanh chóng triển khai có hiệu quả Nghị quyết 35/NQ-CP ngày 4/6/2019 của Chính phủ về tăng cường huy động các nguồn lực của xã hội đầu tư cho phát triển giáo dục và đào tạo giai đoạn 2019 - 2025."
Ngày 5/11, Báo điện tử Giáo dục Việt Nam tổ chức buổi Tọa đàm với chủ đề “Góp ý chính sách ưu đãi về thuế đối với trường tư thục”.
Tới dự tọa đàm có chuyên gia kinh tế - Tiến sĩ Nguyễn Minh Phong.
Nhà giáo nhân dân Nguyễn Thị Hiền - Chủ tịch Hội đồng quản trị Trường Tiểu học Đoàn Thị Điểm, Hà Nội.
Nhà giáo ưu tú Nguyễn Phú Cường - Chủ tịch hội đồng Hệ thống Giáo dục Lômônôxôp Hà Nội.
Tiến sĩ Võ Thế Quân - Hiệu trưởng Trường Trung học phổ thông Đông Đô (Hà Nội).
Thầy Nguyễn Anh Tuấn và cô Đàm Thùy Dương - đại diện Trường phổ thông liên cấp Wellspring Hà Nội.
Cô Nguyễn Hồng Nhung - Kế toán trưởng Trường Lương Thế Vinh (Hà Nội).
Cô Đỗ Thu Hiền - Giám đốc Công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên Giáo dục và Đào tạo phát triển kỹ năng sống Minh Trí (tỉnh Quảng Ninh).
QUY ĐỊNH CHỨNG CHỈ KỸ NĂNG NGHỀ THEO HƯỚNG MỞ, LINH HOẠT
Điểm nổi bật trong Thông tư này là việc làm rõ quy định về chứng chỉ kỹ năng nghề để dạy thực hành theo hướng cụ thể hơn phạm vi công nhận văn bằng, chứng chỉ, chứng nhận đạt chuẩn kỹ năng nghề để dạy thực hành. Theo đó, nhà giáo đạt chuẩn kỹ năng nghề để dạy thực hành khi có các văn bằng, chứng chỉ, chứng nhận sau:
Văn bằng của một số ngành đào tạo chuyên sâu, đặc thù hoặc có chương trình đào tạo theo hướng ứng dụng, định hướng nghề như: Bằng Kỹ sư; Bằng bác sĩ chuyên khoa cấp I, cấp II; Bằng cử nhân hoặc văn bằng trình độ tương đương trở lên đối với một số nhóm ngành Nghệ thuật, Thể dục, thể thao, Máy tính và công nghệ thông tin, Kế toán, Quản trị nhà hàng và dịch vụ ăn uống, Đào tạo giáo viên, Ngôn ngữ, văn học và văn hóa nước ngoài.
Chứng chỉ, chứng nhận, danh hiệu đạt chuẩn về trình độ kỹ năng nghề như: Danh hiệu Nghệ nhân ưu tú, Nghệ sĩ ưu tú, Thầy thuốc ưu tú, Nhà giáo ưu tú trở lên; Chứng chỉ hành nghề hoặc giấy phép hành nghề theo quy định của pháp luật; Chứng chỉ kỹ năng nghề xuất sắc tại các kỳ thi kỹ năng nghề quốc gia; Chứng nhận giải thưởng quốc gia, khu vực, quốc tế; Chứng nhận huấn luyện học sinh, sinh viên đoạt giải thưởng quốc gia, khu vực, quốc tế trong lĩnh vực giáo dục nghề nghiệp.
Văn bằng, chứng chỉ, chứng nhận khác về trình độ kỹ năng nghề đã được bổ sung theo đề nghị của một số Bộ chuyên ngành, như Giấy chứng nhận khả năng chuyên môn của thuyền viên theo quy định của Công ước quốc tế về tiêu chuẩn huấn luyện, cấp giấy chứng nhận và trực ca đối với thuyền viên (Công ước STCW); Bằng tốt nghiệp trung cấp đối với các ngành thuộc lĩnh vực xiếc và tạp kỹ, Giấy phép lái xe hạng tương ứng hoặc hạng cao hơn hạng xe đào tạo, nhưng không thấp hơn hạng B2 đối với giáo viên dạy thực hành lái xe.
Văn bằng, chứng chỉ giáo dục nghề nghiệp do cơ sở giáo dục nghề nghiệp nước ngoài cấp, như Chứng chỉ kỹ năng nghề bậc 4 Khung trình độ quốc gia (Niveau 4 DQR) của Cộng hòa Liên bang Đức; Chứng chỉ kỹ năng nghề trình độ cao đẳng, cao đẳng nâng cao (Diploma, Advanced Diploma) của Úc; Chứng chỉ kỹ năng nghề quốc gia bậc 3 (Level 3 as prescribed in the National Occupational Skill Standard) trở lên của Malaysia.
Các quy định mới này được kỳ vọng sẽ tháo gỡ được phần lớn “nút thắt” liên quan đến việc công nhận đạt chuẩn trình độ kỹ năng nghề để dạy thực hành cho nhà giáo giáo dục nghề nghiệp.
Trước đó, Thông tư số 08/2017 đã đưa ra 36 chỉ số đánh giá đối với nhà giáo dạy trình độ sơ cấp, 42 chỉ số đối với nhà giáo dạy lý thuyết và thực hành trình độ trung cấp, cao đẳng, 44 chỉ số đối với nhà giáo dạy tích hợp trình độ trung cấp, cao đẳng.
Đến Thông tư số 05/2024, chuẩn chuyên môn, nghiệp vụ của nhà giáo giáo dục nghề nghiệp đã được nhóm thành 5 tiêu chí đối với nhà giáo dạy ở cả 3 cấp trình độ cao đẳng, trung cấp và sơ cấp, gồm: Tiêu chí về trình độ đào tạo; Tiêu chí về trình độ nghiệp vụ sư phạm; Tiêu chí về năng lực sử dụng ngoại ngữ; Tiêu chí về năng lực ứng dụng công nghệ thông tin; Tiêu chí về học tập, bồi dưỡng nâng cao.
Việc giảm các quy định chuẩn về chuyên môn, nghiệp vụ mang tính định tính tạo điều kiện thuận lợi cho nhà giáo, các cơ sở giáo dục nghề nghiệp khi thực hiện nhiệm vụ, tập trung nhiều thời gian cho việc chuẩn hóa và nâng cao trình độ chuyên môn, nghiệp vụ theo quy định.